Vũ Thương Giang

Thương






Tưởng  người sẽ lỏng  vòng tay ,
Mười năm đằng đẵng tháng ngày cách xa
Đường mây , xứ tuyết nhòa nhòa .
Vẫn vỗ về giấc Nam Kha , đẫm tình ...
 
Tà dương huyễn hoặc bình minh
Để rồi đêm xuống , thấy mình cút côi ...
Gốc si , chăm bón  xanh chồi
Mà hoa chẳng nở , đành nuôi mầm chờ ...
 
Hồn ta tựa chiếc lá khô .
Không còn diệp lục cho thơ nảy mầm .
Thương người chỉ biết lặng câm
Đốt buồn trong những nốt trầm , ưu tư...




Kiev 18/8/2021
Vũ Thương Giang

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 23 tháng 11 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Thương"